Chào mừng các bạn đến với - Góc Thương Mại - do các cựu thành viên trường Quốc Gia Thương Mại tại Việt Nam thực hiện

5 tháng 9, 2011

bài học đầu tiên và mắt của trái tim



*** bài học đầu tiên ***
---
.... tôi lớn lên như bao chàng trai khác, vẫn hỉ nộ ái ố cuộc đời, biết yêu, biết ghét, biết giận, nhưng chưa bao giờ tôi tha thứ cho lỗi lầm của ai và tôi nhìn cuộc đời, nhìn mọi người bằng lăng kính của riêng mình. Tôi có cái nhìn rất tinh tế nên tôi dễ nhận ra những điểm không tốt của người đối diện mình và cũng chính vì thế khiến tôi không có bạn nhiều.
Tôi quý mến tất cả, nhưng tôi không tha thứ cho ai  - dù vô tình hay cố ý - chơi không đẹp với mình, và tôi sẽ tìm cách đối xử lại như chính họ đã làm với tôi. Có thể như thế mà tôi trở thành người khó tánh nhất xóm.
Và một ngày ... mọi suy nghĩ của tôi thay đổi hết khi một vị sư về trú tại Chùa xóm tôi.
...

Một hôm sau buổi tan trường, tôi không về nhà mà chạy thẳng vào chùa để được tụng kinh cùng Thầy khi Thầy cúng chiều. Tôi yên lặng lắng nghe từng lời Thầy tụng vì Thầy có một giọng tụng rất hay như cuốn hút lòng người vào từng lời kinh tụng.

Sau giờ kinh, Thầy nắm tay tôi dẫn ra sau sau vườn ngồi vào chiếc bàn gỗ. Thầy rót cho tôi một tách trà nhạt, rồi Thầy hỏi tôi:
- Con có nhiều bạn không? Sao trẻ em trong xóm thì nhiều mà chỉ mình con vào chùa, mấy em đo đâu sao không đi cùng con?
- Dạ không, con không có bạn nhiều vì họ ai cũng xấu!
- Sao con nghĩ vậy? Thầy hỏi với vẻ ngạc nhiên
- Vì họ chửi thề, họ hổn hào, họ lười học, họ lười suy nghĩ.
Thầy xoa đầu tôi cười rồi nói:
- Để Thầy chỉ cho con điều này.

Rồi Thầy lấy ra một tờ giấy trắng, giấy trắng học trò, Thầy dùng bút lông nhỏ lên tờ giấy một chấm đen thật đen, Thầy giơ tờ giấy lên và hỏi:
- Con có thấy gì không?
Tôi nhanh miệng đáp mà không cần suy nghĩ:
- Dạ bạch Thầy một chấm đen ạ.
Thầy cười hỏi lại:
- Con nhìn rõ chưa nè.
- Dạ con nhìn thật rõ rồi, bạch Thầy - tôi khẳng định lại.

Thầy cười tươi, nụ cười hiền hòa như chứa đựng cả tam thiên niềm an lạc vô biên:
- Sao con chỉ nhìn thấy chấm đen nhỏ trên tờ giấy trắng mà không nhìn thấy tờ giấy lớn trắng tinh mà Thầy đang cầm?
Tôi lặng im không nói được lời nào.
Thầy tiếp:
- Nếu con chỉ chầm chầm nhìn vào cái xấu của họ con sẽ bỏ lỡ nhiều điểm tốt của họ. Nếu con nhìn thấy điểm tốt của họ, con sẽ thấy ai cũng đáng yêu, ai cũng đáng kính cả. Niềm an lạc, sự yêu mến không phải người khác ban phát cho con mà chính con phải tạo ra nó.

Khuyết danh

vẫn thấy bên đời còn có em ...


*** mắt của trái tim ***
---
Céline Dion có một bài hát "Because you loved me". Lời ca viết rằng:
You were my voice when I couldn't speak
You were my eyes when I couldn't see ...

Lời hát đã khiến tôi nhớ đến đôi vợ chồng mù ở trong thôn bà ngoại tôi.
Đôi vợ chồng mù trong thôn bà ngoại tôi năm nay sắp sửa 80 tuổi, đã có một đống con cháu. Nghe bà ngoại kể lại, khi cưới nhau, chồng ngồi xe bò đi đón vợ. Tuy cô dâu chú rể không nhìn thấy màu sắc, song chú rể vẫn sai người cuốn đầy lụa điều lên đầu bò và xe bò. Đón cô dâu về nhà, chú rể dắt tay vợ đi rà mò từ nhà trên xuống nhà bếp, rà mò khắp lượt các ngóc ngách trong nhà.

Việc khó khăn hơn cả là múc nước giếng ở cạnh nhà, lần nào cũng thế, hai người dắt nhau đi, vợ sờ thấy cây trụ gỗ trồng ở cạnh giếng, một tay ôm chặt cây, còn tay kia níu chặt tay chồng. Chồng quỳ trên sàn giếng thả gầu xuống múc, kéo nước lên. Trong thôn có người đến giúp, hai người thường từ chối, họ bảo:
- Các anh giúp được một giờ, không giúp được chúng tôi một đời.
Cứ như thế, hai vợ chồng luôn luôn tay dắt tay nhau gánh nước cho đến khi đứa con đầu có thể gánh nổi một gánh nước.
...
Con cái của ông bà đã từng vui đùa hỏi bố mẹ:
- Nếu ông trời dành cho bố mẹ một cơ hội, liệu bố mẹ có định dùng mắt nhìn nhau  không?
Bà mẹ mù trả lời:
- Các con nhìn người bằng mắt, bố mẹ nhìn người bằng trái tim, tim sáng hơn mắt, thật hơn mắt.
Ông bố mù bảo:
- Dắt tay nhau một đời, có bao nhiêu đường vân trong lòng bàn tay mẹ con, đã đều in vào trái tim bố. Bố chưa bao giờ trong thấy một người đẹp nhất, trong trái tim bố, thì mẹ con là người đẹp hơn cả. Cần mắt để làm gì, mắt là thứ tham lam nhất trần đời, nhìn cái gì cũng chia ra TỐT, XẤU, nhìn cái gì cũng muốn cái đó.

Kế Dũng

Lê Quang Thọ - K2 (sưu tầm)

Không có nhận xét nào: