Người đi ôm ấp chân tình cũ
Kẻ ở u-hoài với thiên thu .
MỘNG CUỐI ĐỜI
Suốt năm mươi năm dài ròng rã
Kể từ ngày em đã sang ngang
Gã mơ màng, ngồi bó gối co ro
Tay gõ nhịp đếm đìu hiu của gió
Hay bó thành chùm những tơi tả ngày mưa
Chất chứa vào hồn hết kỷ niệm ngày xưa
Vai oằn gánh, nửa thương, nửa nhớ.
Tâm não gã tràn đầy trăn trở
Chuyên chở tâm tình đầy nỗi băng khoăng
Lưng khòm xuống : khối u-tình trĩu nặng
Gã biếng nói năng, ưu tư, tĩnh lặng
Tóc trở màu, đầu gã trắng phau phau
Tình gã trao đi, nhận về toàn luyến tiếc
Khi đêm tàn dần, nỗi buồn càng da diết
Gã chỉ yêu một lần, một chân tình tha thiết, mộng mơ
Thế là một đời mang mặc cảm bơ vơ
Ngoại hình gã xác xơ, nội tâm chán ngấy
Tình là thế đấy, có gì ngoài mơ với mộng
Tuổi xế chiều, gã nắn nót dệt ảo vọng trong thơ
Cuối đời, gã còn chút ước mơ :
Rất mừng rỡ khi được gặp người yêu năm cũ
Chỉ một lần, một lần thôi cũng đủ
Hơi thở lịm dần, gã viễn du thanh thản ./.
LƯU-CA